(ảnh sưu tầm minh họa)
KHOẢNG LẶNG
Chiếc lá thu vàng lặng lẽ trôi...
Ai thương giữ lấy giữa dòng đờiBàn tay dịu mát lo đau lá
Vuốt nhẹ, thu đầy những chơi vơi
Bộn bề, nhịp chảy đời nhân thế
Ngỡ tưởng đảo điên, giữa sóng đời
Không ngừng thay đổi theo quy luật
Nào ngờ tay níu đỗ lặng rồi
Lời Bình:
"Dù cho muôn nẻo kiếp đời!
Sóng cao xô đẩy vô cùng
Sẽ là khoảng lặng tận cùng thế gian...,,"
NVT(18-9-15)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét