Hãy sống vui vẻ với những điều ta yêu thích,những điều ta muốn khám phá,những việc ta muốn làm trong khuôn khổ cho phép của thời gian!

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

Vô tình





Violet, trang thầy tôi đến đọc
Học những điều chưa biết cho tôi
Mai danh tính ,nơi đây du ngoạn
Miệt mài đàm luận chẳng phô trương
Nào đâu ngờ giữa chốn đời thường
Nếu có gặp tôi đâu biết được
Chỉ biết rằng một lẽ thế thôi
Nhớ ngày đầu tôi vô đây học tập
Món quà đầu thầy đã cho tôi
Đơn giản, rõ ràng ,đen trắng thẳng ngay
Tôi đã ngẫm nhưng đâu dám nói
Vì chưa tường gặp được thầy ơi!
Nhiều công việc ,không gian cách trở
Ước một ngày tôi đến được nơi
Để tâm sự những điều chưa nói được
Ngày qua ngày tôi vẫn qua nơi ấy
Khúc triết giản đơn nhưng ấm cõi lòng người
Ngồi suy ngẫm lòng tôi e thẹn
Soi thấy chính mình cần bỏ hết cái tôi!
Hôm nay đây ngồi tôi hồi tưởng
Những gian nan là lẽ đời thường
Chẳng ngại chi! khi khó khăn trong lao động
Tâm tư ngỏ lòng như mách bảo
Đạo nghĩa-Tình người nhớ khắc ghi!


                                14h ngày 11 tháng 4 năm 2012
                             
                                                    Phanhuy7798

Ký ức

Đã nghĩ rằng đâu ...tâm điểm của cuộc đời?
Với nhịp đập con tim tỉnh giấc
Ta đang đi và đi đi nhé
Tìm chỗ về cho tâm ý xa xăm
Chốn cũ xưa nơi anh đang trở lại
Vẫn còn nguyên, kỷ niệm người ơi!
Thế rồi!
             Anh vẫn đang mơ mộng…
Tìm chốn ngày xưa hai đứa chung đường
Những ký ức sao mà vui đến thế!
Để trong lòng vương vẫn mãi người ơi!
Em và tôi cái thửa hồng hoang ấy
Chúng mình cùng cất bước sánh đôi
Ánh mắt em dọi sáng cuộc đời tôi
Cho anh bước đi cùng bao ký ức
Thủ thỉ cô nàng đưa mắt lãng du
Anh khờ dại sao mà ngu ngơ vậy
Bởi phải chăng! Tâm điểm cuộc đời
Mà khi đó “sao anh “không thấy được
Thời gian đếm như nhanh hơn trước
Để giờ anh thấy nuối tiếc em ơi!
Đến giờ đây! Khi tâm điểm cuộc đời
Khái niệm đó anh còn đang mở ngỏ
Trách rằng ai! Xin chớ mong hoài
Vì quy luật con người luôn luôn vậy
Để cho kẻ si tình!
                              Hiện lại trong tôi!
Giận vì thời gian vẫn cứ buông trôi mãi
Cho ngày tháng lưu về nơi dĩ vãng
Nhưng đôi mắt ấy sao tôi quên được
Kỷ niệm buồn vui pha chộn cuộc đời
Tôi vẫn đi hướng về phía trước
Tìm đâu ra tâm điểm cuộc đời
Dẫu đã biết thời gian không trở lại
Nhưng bóng hình ai
                               Vẫn lưu mãi không thôi!

Email tạm thời bấm vào đây THƠ-BÀI VIẾT-ÂM NHẠC