Hãy sống vui vẻ với những điều ta yêu thích,những điều ta muốn khám phá,những việc ta muốn làm trong khuôn khổ cho phép của thời gian!

Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2016

KIẾP HỒNG NHAN THÚY KIỀU

TRƯỜNG CA:
KIẾP HỒNG NHAN THÚY KIỀU
Nguyễn Văn Tuyên
( Nhớ Tố Như )
Thể Song thất lục bát
Ai từng kể chuyện thời xưa cũ
Cảnh bất công vần vũ gió mưa
Bao năm cuộc sống như đùa
Đời nghiệt cay mãi chẳng chừa ra cho
Vì đâu kẻ ác lo tồn tại
Bởi lẽ đời có ngại chi đâu
Dẫu rằng tình nghĩa làm đầu
Mà sao tiền bạc làm nhầu chữ danh
Xem khi đất lở tanh bành thế
Cõi hạ trời u uất bể trầm luân
Ngỡ rằng thiên tạo phúc phần
Để cho ai phải mực cân vơi đầy
Buồn đời chặt chẽn gây oan ức
Cõi hận tình đâu cực bởi ai
Cứ tin người ấy có tài
Mà nay biệt tích ở ngoài ải xa
Thân mềm yếu liễu đài hoa các
Phải chịu thay người khác tủi cơn
Trăm năm gương ấy buồn lơn
Ngàn năm dấu tích tiếng hờn bên tai
Cầu mong buổi sớm ai còn đợi
Nước mắt lòng với sợi nhớ mong
Chiều tà khuất hận trong lòng
Chỉ mong chàng gủi tơ lòng cho ai
Cầm cung tiếng khóc than hoài nhớ
Tiếng não nề tại cớ làm sao
Vang lên vận cảnh hồng đào
Để dồn tâm trí gửi vào hư vô!
Chiều về miệng tím khô chưa rõ
Có nhớ về trăng tỏ lúc đêm qua
Lòng đau lệ ướt nhạt nhòa
Gửi nguyệt cùng với chăng là nỗi đau
Lần lữa để mỏi tàu thân mệt
Ngóng nhạn về mặt nghệt trời xa
Âu rằng thân phận đàn bà
Mua vui thân chịu hải hà mà thôi!
Niềm cay đắng thân cô gánh chịu
Khúc dạ trường gian díu vì đâu
Thương thay khúc hát trăng sầu
Làm cho khuấy đục tình đầu trăng ơi
Tin đưa mãi gửi mời không biết
Lũ quỷ kia đủ thiệt xấu xa
Để cho thân gái phai nhòa
Dìm trong nước mắt lời ca oán tình
Làng chơi lắm kiểu hình muôn trạng
Thói ghen đời lắm dạng khôn lường
Ở trong trời đất thập phương
Thói đời nghiệt ngã muôn đường khác nhau
Âu là phận tủi đau đành chịu
Cảnh ức oan tằng tịu ai ngay
Phận đen đỏ cảnh chuyển xoay
Làm cho nhân thế rõ bày tâm trong
Xin đừng trách thói lòng xưa ấy
Vốn lẽ đời tình mấy tặng cho
Mỗi người riêng mỗi quái trò
Lục lâm thảo khấu cũng do lẽ đời
Hiên ngang sức mạnh thời nhất thống
Nghĩa trọn tình theo ,chống tại ai
Đường đường khí phách đại tài
Vì tình chết đứng đúng sai phân trần
Khen chê cái kiếp phần oan trái
Mắc thói đời bởi tại dại khôn
Cho đời cam chịu vong tồn
Làm trai hứng chịu càn khôn xoay vần
Đời thường nhắc bỉ cân mưu chước
Mục đích lừa đạt được là xong
Trắng tay quân tử mặc lòng
Hiên ngang chết đứng máu dòng chảy qua
Thiên thời vận khí xa trường kiệt
Đức nhẫn sinh tách biệt vì đâu
Ngẫm do muôn sự buổi chầu
Ai hay bị nhục cô đầu cầm ca
Cung đàn nghiệp chướng ra tay vuốt
Máu nhỏ xuôi buông buốt rụng rời
Lời than vãn ai oan nức nở
Để nhịp dồn đứt hết sợi chia xa
Quan trên" xét lượng "tà chiều tỉnh
Gả ép cho bất chính quân mình
Cùng đường thân liễu vô hình
Gửi thân nước xiết nhục vinh coi thường
Trời phật tỏ lòng thương cứu hộ
Đưa quay về lòng ngộ chúng sinh
Kiếp hồng nhan thân bạc tình
Bày vẽ thêm trò để mình thở than
Duyên tơ chỉ mối càn lần lữa
Phải chịu thêm thử lửa thân gầy
Thói đời vần vũ tối mây
Đò ngang chuyển dọc mặt đầy sâu lo
Cửa thiền mở lộ cho nàng sửa
Chăm lo phật pháp hứa quên tình
Ở quê quá độ hàn kình
Lời thề xưa nhắc tự tình người xưa
Về bên lối đón đưa một thuở
Nghĩa nặng còn chung ở tại son
Tình xưa cách biệt héo mòn
Thì nay duyên vẫn cứ còn nhớ nhau
Tuy rằng chị trước sau em gánh
Sợi nối tình chắp cánh người xưa
Duyên hồng thắm thế cũng vừa
Ân tình để lại đón đưa thật lòng
Thương người thỏa nỗi mong chờ đợi
Tái ngộ thay vừa mới chạnh lòng
Thương cho một kiếp long đong
Nặng vì chữ hiếu hoài mong chữ tình
Làm con cách cũ bình cho thỏa
Phận liễu mòn ai trả phận duyên
Một thời sóng gió đường thuyền
Biển khơi nổi giận tiền duyên đúng là
Trách! thương một kiếp tài hoa tỏ
Để chịu cam mới rõ ngọn ngành
Thân tình ấy thôi đã rành
Gieo thêm day rứt sao đành bỏ qua
Tình xưa thẹn nhớ là đau đáu
Nuốt tủi cùng tim náu tình ta
Xem ra nghĩa cũ mặn mà
Chi bằng tình bạn xót xa vui đời
Hi sinh ước nguyện vơi đầy để
Cảnh sum vầy đáng kể lắm thay
Trời cho ít ngọt nhiều cay
Thử lòng để tỏ tháng ngày vượt ra
Thương cho kiếp ấy đa sầu quá
Cảnh cá lồng chim chậu có từ xưa
Bây giờ phụ nữ dáng dừa
Đâu còn chịu cảnh lọc lừa là may!
Ô hay tạo hóa bày trò nhỉ
Nỗi nhớ lòng bền bỉ vì ai
Khen cho phận kiếp hoa cài
Tấm thân liễu mỏng mà hoài sắc xuân
Than gì kiếp bạc thân trời định
Một mối lòng tơ tính thỉnh làm sao
Buồn thay cái kiếp má đào
Mà sao nước mắt nhả vào hàng đêm
Giờ đây nguyệt sáng bên thềm tỏ
Khẽ khép hồn nho nhỏ lặng thâm
Yêu nhau phận lỡ âm thầm
Chỉ còn lưu lại tri âm cung đàn
Nhìn nhau ánh mắt làn xanh tiếc
Miệng nở hoa cười tiệc hội an
Vui trong thế sự luận bàn
Chén trà thơm vị tỏa làn khói hương
Vui cùng kế sách tương đồng cảm
Thật diệu kỳ nét khảm đồng tâm
Thương nhau quý trọng tình thâm
Cầm kỳ thi họa không nhầm chút nao
Bao dung nghĩa đáng hào hoa đẹp
Thật chí tình cho khép nợ duyên
Hồng ân định rõ truân chuyên
Song hành thế mới lưu truyền đến nay
NVT- 19/6/2016

Email tạm thời bấm vào đây THƠ-BÀI VIẾT-ÂM NHẠC