Hãy sống vui vẻ với những điều ta yêu thích,những điều ta muốn khám phá,những việc ta muốn làm trong khuôn khổ cho phép của thời gian!

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

HẠ CHÁY


CHÙM THƠ HẠ CHÁY
 (1-5-2016 )


HẠ CHÁY

SƠN LA MÙA MÂN CHÍN
19/6/16
Mận chín chờ ta trở lại đây
Hè về nắng tỏa đẹp trời mây
Sơn La rực rỡ hoa trời đất
Mảnh đất hào hoa quả trái đầy
Thổn thức tình xưa anh giáo trẻ
Nao lòng nghĩa cũ gái rừng ngây
Về cùng điểm hẹn ôn ngày nhớ
Bẩt chợt tai nghe hú gọi bầy!

TRĂNG BUỒN       
18/6/16
Nguyệt thẹn đêm nay quá lạ lùng
Gương soi ẩn mặt tại thiên cung
Mây đùa phủ nhẹ vờn che khuất
Gió nghịch lùa bên tỏ nhớ nhung
Biển động gây thêm bao ấm ức
Trời yên giấu lặng lắm bung sung
Hồn ai vẫn gửi nơi đầu sóng
Đất Việt đau thương nhỏ lệ cùng


DẠO CHƠI XUÂN MAI
17/6/16
Ghé đến Xuân Mai ngắm nắng chiều
Nhìn xem cảnh sắc cũng đáng yêu
Đồi xanh núi biếc trong tầm mắt
Suối cạn cầu cong một dáng kiều
Ẩn dật qua rồi thời quá khứ
Phô trương đến lúc mới hay chiêu
Đường đi rộng rãi lề bên thoáng
Tổng thể quy mô đạt ước nhiều

CHÚC MỪNG CHUYẾN NGHỈ TỐT ĐẸP
16/6/16
Mừng vui kết thúc được bình an
Trẻ thích già vui chén rượu tàn
Chuẩn bị lên đường xe đợi đón
Hành trình trở lại thật hân hoan
Ba lô túi sách thu gom đủ
Áo ngắn quần dài gói gọn mang
Đặc sản mua rồi theo bảo quản
Ba ngày nghỉ dưỡng với an nhàn

SẦM SƠN ĐÊM TRĂNG
15/6/16
Mặt biển lung linh trải sắc vàng
Nồng say vị mặn gió trời mang
Rì rào sóng khẽ vờn lên cát
Nhẹ nhõm trăng hôn thực khẽ khàng
Lặng lẽ du dương lời biển hát
Lừ lừ sóng nối tiếp cầu sang
Khuya về khách vãn thêm thơ mộng
Một khoảng trời mây đẹp ngỡ ngàng

VUI VUI
15/6/16
(Chúc cả nhà vui khỏe giữ gìn sức khỏe)
Khách đến vui chơi sóng rập rình
Hôm nay hẹn gặp với biển xinh
Vui chiều thỏa đáng cùng đồng nghiệp
Tiệc tối bình dân với chúng mình
Tiết kiệm hài hòa không lãng phí
Vung tay đúng độ thực là tinh
Tiền tiêu ý nghĩa ai không thích
Tập thể chung vui giữ trọn tình

PHỤ NỮ LÀ GÌ
15/6/16
Một nửa loài người của chúng ta
Đàn bà đảo lộn cả sơn hà
Mưu mô lắm lúc đàn ông sợ
Chước kế nhiều khi quái quỉ xa
Đức hạnh thuần phong do mẹ dạy
Gương trong mẫu mực bởi đàn bà
Trong nhà bếp núc lo cơm nước
Mỏng mảnh ngoài đời tỏa hương hoa

NGẮM BÌNH MINH SẦM SƠN
15/6/16
Bình minh rạng tỏ phía khơi xa
Sóng vỗ mừng reo biển mặn mà
Khoảnh khắc thanh bình cùng gió mới
Không gian thoáng mát với tình ca
Mây trời chuyển nhẹ như đang biến
Cát mịn phơi mình để dấu ta
Sáng sớm Sầm sơn bên biển vắng
Bừng lên sắc nắng biển chan hòa
NVT

ĐÊM TRĂNG SẦM SƠN
Trăng lên vượt sóng đến gần ta
Biển thẹn triều dâng nhẹ nhẹ là
Nỗi nhớ ai còn bên bến vắng
Hoài thương gửi lại tới trời xa
Mây trời cũng hiểu lòng du khách
Gió biển hòa theo khí chuyển hòa
Khó nhọc tan đi cùng sóng nước
Trăng thanh gió mát biển bao la
VỮNG TIN
14/6/16
Việc thiện xưa nay khó thực thay
Điều hay khổ luyện lắm công dày
Tâm thành chí vững bền không ngả
Đức hạnh tu cùng nhẫn phải ngay
Dẫu biết thường tình hay cám dỗ
Cho nên khắc khổ chớ than vày
Bình tâm tĩnh trí ung dung nhớ
Vững dạ bền tin hữu sạ bay

NẮNG GIÓ MIỀN TRUNG
14/6/16
Một dải miền trung chịu gió Lào
Bao năm nắng hạn phải lao đao
Bôn ba khắp nẻo mưu cầu sống
Vật lộn quanh năm khổ biết bao
Nắng cháy khô cằn nguồn cạn kiệt
Mưa dầu ngập lụt nước dâng cao
Hai mùa khốn khó dân điêu đứng
Cuộc sống nơi đây khổ cực sao

Cuốc gọi hè
13/6
Tĩnh vắng trăng thanh cuốc gọi hè
Vang lên rộn rã phía bờ tre
Âm thanh gợi nhớ thời thơ dại
Tiếng gọi đưa về thuở bắt ve
Lắm lúc vui đùa chơi trận giả
Nhiều phen giả giọng cuốc kêu bè
Đêm về mộng mị còn mê sảng
Tiếng cuốc thân thương mãi muốn nghe

MỜ TỎ
(họa ảnh mờ tỏ)
13/6/16

Hào quang mở cửa đón hoa đời
Giữa khoảng mây trời xám trắng vơi
Điểm nét trong lòng nơi phật thịnh
Tô duyên ở cõi để người chơi
Thanh tao giữa khói sương mờ ảo
Tỏ rõ bao la rạng khí ngời
Cánh muốt khum hình tia rạng ló
Trong mờ hiển hiện sắc hương khơi
Nguyễn Văn Tuyên

SEN TRẮNG BÊN HỒ
13/6/16
Một đóa sen thơm mở chúm rồi
Trong trưa hạ nóng dịu tình côi
Tinh khôi trắng sáng hồn thanh sạch
Tỏa ngát tâm thanh dạ chính ngôi
Vượt khỏi bùn nhơ nhờ đức hạnh
Vươn qua bóng tối tự mình thôi
Thanh cao ngạo nghễ đài dung dị
Rạng rỡ cho đời vạn đại khôi

BẢN LÁC MAI CHÂU
12/6/16
Tiếng gọi em mời Bản Lác chơi
Trong hè nắng ngọt tiếng du hời
Đu đưa tiếng hát nghe kèn lá
Nhộn nhịp âm thanh nhảy sạp mời
Tiếng gọi đâu đây Quang Dũng hẹn
Hồn thơ khắc lại tiến tây trời
Ghi lòng tạc dạ cùng non nước
Điệp khúc hùng ca Bản Lác ơi

NẮNG XIÊN KHOAI 
(tức cảnh nắng xiên khoai)
12/6/16
Xiên khoai nắng chếch chiếu đầu hè
Bức bối trong lòng thấy khắt khe
Mắt nhíu trau mày qua cửa kính
Tay đưa kéo vạt bức rèm che
Thời xưa bóng mát cây dùng chắn
Bây giờ máy lạnh chốn phòng the
Đâu hay hiện đại làm ta mệt
Thiếu khí trong lành tốn bạc nghe
NVT

TRƯA HÈ
12/6/16
Ký ức lùi xa cảnh nắng hè
Hàng cây tỏa bóng nắng lọt khe
Lưng trâu chú bé chăm xem sách
Lá trúc ve sầu dạo nhạc nghe
Cảnh cũ người xưa in dấu nhớ
Bây giờ trẻ mới ngẩn tò te
Xem tranh ngỡ tưởng hình xa lạ
Thực tại đâu còn bóng mát tre

GÀ TRỐNG TÌM BẠN
12/6/16
(Gà mái tả gà trống nhà em)
Kìa nghe cục !cục! rất tào lao
Mỏ ngậm mồi điêu mái ngã nhào
Mắt ngó dòm nghiêng chờ gái dại
Chân xoay cánh vỗ mặt trai bao
Nhiều phen bịp bợm lừa non trẻ
Lắm bận ganh đua cụt tím mào
Số định trời cho thân tráng sĩ
Đâu hay bậy bạ cớ làm sao

HOA KHẾ
12/6/16
Khế nở kìa hoa đón bướm về
Chim sâu nhảy hót thật vui ghê
Li ti cánh tím màu thơ mộng
Lác đác ong vàng hút mật mê
Quá khứ đi qua bao ký ức
Ngày thơ vội vã bước lê thê
Mưa hè giục giã thời xa vắng
Để nhớ hoa về lúc cạn khê

ĐÊM HÈ TĨNH VẮNG
11/6/16
Tĩnh vắng nhìn xem cảnh sắc hè
Màn đêm nhẹ phủ bóng trời the
Lùm cây lặng lẽ soi gương nước
Ánh nguyệt vô tình gửi sắc khoe
Gió vãn mây chờ nên tím ngắt
Trời hiu nguyệt đợi phải vàng hoe
Bao la rộng khắp màn đêm xuống
Bất chợt bay ngang đóm lập lòe

THUYỀN TRĂNG THÁNG SÁU
11/6/16
Ngẩng mặt đêm nay ngắm chị hằng
Dâng trào nỗi nhớ lúc tuổi trăng
Hồn mơ mộng lắm đời bay tít
Tuổi nhớ buồn hiu lúc chốn đăng
Lưỡi hái cong mình như cánh ná
Chênh vênh lượn sắc lưỡi trời giăng
Mây hờn lảng tránh nên cô quạnh
Bởi tại mình cong sắc lượn phăng
BÌNH MINH THÁNG SÁU
11/6/16
Tháng sáu bình minh chiếu rạng ngời
Mây thưa lững thững kéo nắng chơi
Từng không thoáng đãng chờ chim lượn
Biển bạc giăng đầy đợi cá khơi
Nắng cháy cho trời thêm rực thắm
Mưa dồn để đất được thêm tươi
Sinh sôi nẩy nở theo hè trưởng
Dậy bởi bình minh tháng sáu ơ

CÂU CÁ RÔ
10/6/16
Mồi câu chuẩn bị thế là xong
Giải trí mua vui bớt bận lòng
Chọn chỗ ngồi câu sao tĩnh vắng
Tìm nơi bỏ móc để chờ mong
Phao câu chỉnh đúng theo sâu nước
Lưỡi nhỏ tùy theo với cá dòng
Dử nháy lừa tay cho thật khéo
Vài giờ chắc hẳn cá đầy xoong
ĐỐT RƠM TRÊN ĐƯỜNG
Máy phụt nghênh ngang khắp nẻo đường
Trong mùa gặt hái thật là thương
Rơm phơi chặn lối ùn giăng khắp
Lửa cháy nghi binh cảnh chiến trường
Lợi ít dân tình đâu thấu hiểu
Hư nhiều quản lý bỏ vô lương
Giao thông sụt lún ai lo ngại
Tắc trách làm ngơ mất kỉ cương
ĐÀ NẴNG
9/6/16
Ngắm lại xem kìa cảnh gọi mời
Trời xanh điểm gợn chút mây vơi
Không gian lịch lãm nên đông khách
Bãi biển hiền hòa lắm thú chơi
Điểm đến nơi đây ai chẳng thích
Nơi cùng sóng biếc bạn vui đời
Non xanh dấu ấn bao kỳ tích
Biển bạc lưu đầy lắm cội khơi

HỘI LIÊN HIỆP PHỤ NỮ VIỆT NAM
Sức mạnh thần kỳ phụ nữ ta
Hiền thương chịu khó xứng danh là
Lo toan gánh vác tâm luôn thiện
Vất vả coi thường miệng vẫn ca
Bất diệt là nhờ phụ nữ ta
Ngàn xưa để lại với Trưng bà
Noi theo Triệu Ẩu trời Nam đó
Giữ nước bền gan trọn nghĩa nhà

NÔNG DÂN VIỆT NAM SÁNG TẠO
9/6/16
Đất Việt bây giờ có lạ không
Nông dân sáng tạo thực là đông
Cây con cấy ghép nên thành quả
Máy móc làm ra để cấy trồng
Cải tiến đêm ngày nhờ thực tế
Cần cù chịu khó bởi nghề nông
Còn nhiều trí thức trên bàn giấy
Chẳng có công trình hưởng bổng không

ĐẠI ĐOÀN KẾT DÂN TỘC
9/6/16
Sức mạnh dân ta ở kết đoàn
Nghe theo tiếng gọi của giang san
Lời "Người" đã dạy toàn dân nhớ
Tiếng Đảng còn ghi mặt trận ban
Đánh giặc trường kỳ nhờ có Đảng
Xua nghèo đổi mới để bình an
Lòng dân mặt trận thêm sáng rõ
Giữ trọn trung kiên thắng địch nhàn

GIAI CẤP CÔNG NHÂN VIỆT NAM
9/6
Lực lượng công nhân của chúng ta
Ngày đêm vất vả đáng yêu là
Tăng ca sản xuất cùng nhà máy
Góp vốn chung tay với nước nhà
Xã hội tương lai cần phát triển
Công nhân quá khứ vẻ vang xa
Bàn tay thợ giỏi nên tôn trọng
Đội ngũ lành nghề phải ngợi ca

BỐN MÙA
7/6
Xuân qua đã kết" Lửa lòng " xong
Thắm đượm tình yêu thưở ước mong
Hạ đến vừa nên lời "Hạ cháy"
Thu về sẽ gặp hẹn " Thu dòng"
Mùa đông kế cận "Tương Tư" nhé
Tiết lạnh qua đi gửi nhớ phong
Bốn sắc năm trời nên bốn mảnh
Vài điều ngẫm nghĩ thẹn tình trong

MỘT MÙA THI CHUYỂN CẤP
7/6/16
Lại đến mùa thi chuyển cấp rồi
Nhìn trò mệt mỏi quá đi thôi
Con đường học vấn đang chờ đợi
Lối mở tương lai chớ để trôi
Cứ phải bình tâm mà lựa chọn
Rằng nên tĩnh trí chọn đúng ngôi
Đừng vì quá sức thi tài ẩu
Cố hiểu làm sao biết rõ tôi

BẰNG LĂNG THÁNG SÁU
7/6/16
Tháng sáu bằng lăng tím nhẹ màu
Đường thưa phố vắng cảnh trời đau
Thương em áo trắng rời đô hội
Ghét kẻ quần đen đến thị sau
Tím mái màu hoa vì nắng đỏ
Xanh tươi sắc lá bởi mưa mau
Hàng cây lặng lẽ như dò hỏi
Cớ tại sao mà tím nhạt lau

HOA MAI DÂY
( muồng hoàng yến , quốc hoa Thái Lan)
7/6/16
Bâng khuâng giữa nắng tháng năm ơi
Rực rỡ vàng tươi để gọi mời
Nắng tỏa hương thơm hoàng yến lạ
Mưa rơi vị ngọt thắm hoa cười
Đường qua khách ngắm đông hè phố
Lối đến ta nhìn lắm sắc tươi
Tháng bảy hoa ngơi không nở nữa
Sinh viên nghỉ tiếc chẳng mong rời

NHÌN QUA KẼ LÁ
7/6/16
Se se mát mẻ sớm mùa hè
Ngắm cảnh chờ nghe tiếng nhạc ve
Kẽ lá mơ màng qua giấc ngủ
Cành cây vẫy gọi trước lùm tè
Bao la rộng mở khung trời hạ
Rộng rãi không gian cảnh sắc lòe
Nhộn nhịp âm thanh đan lẫn lộn
Hòa theo tiếng gáy vọng te te

Màu trời sớm hạ
7/6/16
Lững thững xanh da một sắc trời
Mây pha nhẹ chút nhạt chơi vơi
Bình minh đã rạng ngày mới đến
Nắng khẽ du dương sớm rọi mời
Gió lặng trầm tư không thiết thổi
Mây buồn rải rác mỏng mình phơi
Cành cây mở lá sương bay hết
Tiếng hót chào mào quả mọng xơi!

Hạ buồn
6/6/16
Cánh phượng hồng gieo một thoáng buồn
Nhìn về phía trước ước mơ luôn
Vô hình lãng đãng trên đường vắng
Khát vọng bừng lên ở phố buôn
Thiếu nữ suy tư thương phận nhạt
Hoa tươi sắc thắm gửi đài khuôn
Nhìn đời viễn cảnh sao không thấy
Chỉ có đâu đây mỏng cánh chuồn

KHÁT VỌNG TUỔI TRẺ
4/6/2016
Khát vọng thanh niên tự nguyện ơi!
Bừng lên sức mạnh bốn phương trời
Mang gieo hạnh phúc nơi rừng thẳm
Để gửi niềm vui ở biển khơi
Quyết trí ta cùng nhau tiến bước
Đồng tâm hiệp sức đẹp cho đời
Sinh viên thiện nguyện đâu hề ngại
Lấp bể rời non chí sáng ngời
GIẬN HỜN HẠ CHÁY
4/6/16
Hạ cháy làm cho cánh phượng tàn
Bừng lên nỗi khát của thời gian
Người còn có nhớ thời trao sách
Bạn để yêu thương một góc bàn
Chữ gửi vô tình hay cố nhắc
Lưu cùng kỉ niệm chút xưa tan
Xa nhau lớp học còn đâu nữa
Nhớ bạn ngày vui thưở khổ hàn

CẢNH HOÀNG HÔN MÙA HẠ
4/6/16
Hạ trắng hoàng hôn cảnh hẹn hò
Tay cầm giữ lấy những toan lo
Chiều nay rực cháy cùng kiều nữ
Nắng nhạt hồng tươi với chuyến đò
Đã ngỏ duyên tình trong nhiệt bức
Qua lời ướm hỏi vẫn so đo
Bây giờ luyến ái như đùa vậy
Bởi tại giao kèo nhận, tặng cho

HẠ TRẮNG
4/6/16
Đêm nay hạ trắng ngóng người xưa
Một khoảng mây trời gió lạt thưa
Thổn thức tinh khôi hồn để nhớ
Lung linh áo trắng gửi chờ mưa
Còn ai mãi nhớ tình vương bến
Để kẻ quên đi khổ mạn chừa
Chợt ghé về bên cùng kỉ niệm
Mà rồi lắng lại cảnh người đưa
LÚA VÀNG MÙA GẶT
3/6/16
Máy chạy băng băng giữa cánh đồng
Lo toan gặt hái nhẹ như không
Bây giờ cách mạng cho nông nghiệp
Đổi mới nông thôn thế cấy trồng
Hiện đại dần thay lề lối cũ
Quá khứ lùi theo hủ tục đông
Người dân hạnh phúc vui mùa mới
Gọn ghẽ mang về lúa đẹp bông

BẬN RỘN
3/6/16
Hạ đến mà sao vẫn chửa nhàn
Đua ganh vội vã với thời gian
Chân đi bước mỏi trong hè nắng
Óc nghĩ suy nhiều để nóng ran
Ngỡ tưởng vui chơi cùng bạn hữu
Đâu ngờ việc bận với cơ quan
Công tư lắm chỗ chưa hoàn tất
Tất bật thoi đưa thật vội vàng
CÂU CÁ
29/5/16
Cá cắn không mồi rõ mười mươi
Nhìn kìa thợ kéo thật buồn cười
Câu chi cá sẵn đang trên chợ
Mồi đâu trắm để vợt không xơi
Vui chơi ghé bến quê mình rõ
Thích thú câu ao Khả Lãm mời
Rô chê chép trắm tha hồ giật
Gió nội hương tràn thỏa sức chơi
THĂM THẦY GIÁO CŨ
29/5/16
Hạ đến lòng con nghĩ tới thầy
Tìm nơi ẩn dật bóng chiều tây
Trào dâng hạnh phúc thầy vui lắm
Lệ nhỏ mừng cùng trẻ ở đây
Bảy chục xuân tròn chân chẳng vững
Bao nhiêu búp nhú trưởng thành cây
Mừng mừng tủi tủi trong chiều nhớ
Trĩu nặng lòng trò trước bóng mây

NGẮM MƯA
28/5/16
Mưa rơi tiếng giọt tựa ai đàn
Thánh thót bên tai để phải tan
Núi lặng yên bình vui mặt rửa
Cây reo hối thúc sướng tâm can
Mưa rào đã thỏa ngày khan kiệt
Sấm khẽ run lên giữa nước tràn
Dẫu biết mưa trời no lệ nhỏ
Cho hay nắng đất lắm ai oan

ƯỚC MƠ CÓ VƯỜN RAU SẠCH
28/5/2016
Thênh thang cảnh sắc thật an nhàn
Luống cải vườn cà đẹp lại sang
Sớm tưới chăm cây nhiều hứng thú
Chiều thu hái quả lắm vui giàn
Điền viên tự tại rau xanh có
Tỉa hái ta làm trái ngọt lan
Tự cấp rau tươi đời thú vị
Bình tâm tự tại quả bình an!

TẠO CÔNG ĂN VIỆC LÀM
26/5/2016
Thoát nước làm sao kể cũng kì
Vừa mưa đã lụt lý do gì?
Giao thông chắp vá hao tiền của
Sửa chữa quanh năm tốn bạc chi
Cách thức tầm nhìn sao lạ vậy
Nhìn xem kế hoạch phục như bi
Lăn tròn xoáy tít luôn đường mới
Nợ trả chưa xong hỏng tức thì!






 
MƯA BUỒN DAY DỨT TRONG ĐÊM


Tiếng mưa sao như nuóc mắt dạt dào
Nghe tiếng vọng mà buồn trong giấc nhớ
Mắt lơ đãng nhìn trong đêm thanh vắng
Nỗi tơ lòng buồn bã những khát khao

Ai ngồi đó những đêm dài than thở
Khói thuốc bay trong buồn vương nươc mẳt
Trong đơn vắng trào dâng thêm nỗi hận
Con tim đau thắt quặn nỗi tơ lòng

Ai còn hiểu hay nay đã cố quên
Tình chữ ấy sao không còn lưu trọn nghĩa
Lời hẹn ước sao đành nên day dứt
Bến bờ đời vốn dĩ khó bình yên

Đêm ! đêm nay mưa đang gào thét
Như xé từng khúc ruột nhớ mong
Trong đêm tối lối về không sáng tỏ
Một mình ngồi mắt để mắt chong chong

Mưa cứ tiếp trên miền quê hiu hắt
Suốt đêm dài dài nỗi tiếc mong
Thôi em nhé dù cho ai buồn bã
Hết mưa rồi sớm sẽ tạnh trời trong

Hai lối rẽ mỗi người theo một ngả
Vốn lẽ đời đã cạn tuổi chờ duyên
Mưa sẽ hết tình ta đang tan biến
Để nắng về thỏa dạ hạ cho xong

Hợp rồi tan quy luật cứ xoay vòng
Chớ đau lòng trước khói nước mây tan
Hãy nhớ nhé ! quay về bên thực tại
Hồn lỡ mơ chớ ngại phải hối lòng

Sau cơn mưa bầu trời xanh trở lại
Nuối tiêc buồn để khổ mãi làm chi
Đã dứt tình như mưa ào chớp giật
Để bỏ đi nỗi khổ tận đáy lòng!


VĂN HÓA KIỂU MỸ
  • (Xem cách sống của người Mỹ)

    Đầu tiên phải quý trọng thời gian
    Đến muộn xin thôi chớ phải bàn
    Thứ đến riêng tư cần hiểu trọng
    Ba là việc có đặng bình an
    Tiền tiêu bốn đúng cần không xét
    Thực dụng năm hay chớ có càn
    Lối sống văn minh cùng bác ái
    Phân ưu tỏ rõ chớ lan man



    DÂN DÃ VÀ THANH BÌNH

    Tổng thống Hoa Kỳ" chén" rất ngon
    Dùng hai suất bún hết đâu còn
    Chai bia thưởng thức hương thơm Việt
    Chả cá nhâm nhi vị ngọt ròn

    Đặc sản Hà Thành mà chẳng đắt
    Bình dân lịch lãm lại nên ngon
    Không hơn chẳng kém nên uy tín
    Đắt khách " Hương Liên" một tiệm con!

    Nguyễn Văn Tuyên

    HOA BẰNG LĂNG CHIỀU HẠ VẮNG

    Phố vắng chiều nay cũng thở dài
    Hè về thật đó thiếu hình ai
    Hàng cây nhẹ vẫy chùm hoa tím
    Ghế đá im lìm sợ nụ phai
    Giọt nước rơi tình mơn lá khẽ
    Làn mây hữu ý chạm cây nài
    Ồn ào nhộn nhịp đâu rồi nhỉ
    Bởi hạ về chăng hỡi trúc, mai?

    Nguyễn Văn Tuyên

    CHIA TAY KHI HÈ VỀ

    Ve sầu cất tiếng gọi mùa hè
    Tím nụ bằng lăng ,mướt lá me
    Hạ đến trong lòng xao xuyến vậy
    Mưa về để dạ xốn xang nghe
    Thầy cô lớp vắng trong yên lặng
    Lũ trẻ trường không có tiếng xe
    Bạn hữu thân thương giờ xa cách
    Hàng cây gợi nhớ những câu vè


    CÙNG CÀ PHÊ
    Khoảnh khắc cùng nhau lúc vãn nhàn
    Cà phê giọt đắng thật bình an
    Vài ba đứa bạn ta vui vẻ
    Mấy chuyện đời tư để luận bàn

    Cuộc sống lùi về cùng quá khứ
    Niềm vui tiến tới với nhân gian
    Quên đi vất vả ngày thường nhật
    Tiếng nói hòa đồng giữa mây ta


    PHONG TỤC CẦU MÁT

    Nhiều nơi tổ chức cúng vào hè
    Lẽ lạp nhang đăng rượu mấy be
    Gạo, nước,tiền âm, vàng mã đủ
    Xôi ,kê ,oản quả, tím màu chè

    Xong xuôi biện lễ mời thầy cúng
    Sắp đặt theo nhau gọi thánh về
    Cháo loãng khao hồn ma đáo vãng
    Chuông cầu sớ khấn lắng tai nghe








                                  KỈ NIỆM MÀU MỰC TÍM
    (Nhớ cảnh học đêm dầu hết bấc ngắn phải đổ nước vào để dâng dầu lên)

    Mực tím qua đi thưở dai khờ
    Thời gian khép lại chuỗi ngày thơ
    Mong manh nét chữ chưa tô tỏ
    Thiếu thốn vơi dầu sách vở trơ

    Tối đến đèn khuya leo lét sáng
    Nhà đông đói khổ áo quần xơ
    Thân gầy tóc đỏ không tiền cắt
    Kí ức qua đi thật khó ngờ


    HOA PHƯỢNG TRÊN TRANG VỞ

    Nắng hạ về bên với phượng hồng
    Thời gian trở lại với hư không
    Bao nhiêu ký ức thời thơ dại
    Lắm bận tương lai thửa cháy hồng
    Cánh phượng vô tình như ghép lại
    Hè sang cố ý để chờ trông
    Hoài thương tiếc nuối thời cắp sách
    Mông mị bao lần lửa cháy nồng!


    PHƯỢNG BUỒN

    Cánh phượng hồng tươi gửi nỗi buồn
    Gieo vào nỗi nhớ giữa mưa tuôn
    Chia tay khóa học bao nhung nhớ
    Đánh dấu tương lai lắm khởi nguồn
    Một thưở ngây thơ hồn lãng mạn
    Thời xa cắp sách gợi về luôn
    Rung rinh phượng đỏ chiều hè vắng
    Sắc thắm bay đi tựa cánh chuồn










    CHỜ ĐỢI MƯA
    Cơn mưa đến muộn tối hôm qua
    Để đợi thương nhiều nỗi xót xa
    Việc bận chưa xong lòng trĩu mỏi
    Thong dong đã cạn dạ buồn ca
    Ve sầu náo nức cùng hoa phượng
    Lũ trẻ vui đùa với hạ mà
    Lặng lẽ mưa về reo nỗi nhớ
    Tương tư vụt thoáng hiện trong ta


    CẦN CÓ MỘT TẤM LÒNG
    Tiền nhân đã dạy chẳng sai đâu
    Sống thật chân tình mới được lâu
    Giả dối manh nha đời khắc chịu
    Lòng ngay dạ thẳng sống làm đầu

    Nhân từ phúc tới là bền chắc
    Chữ tín mang về ắt phải cầu
    Vứt bỏ tham tan sinh kiếp phật
    Vô thường lẽ sống khỏi âu sầu


    HÀNH THIỆN
    Xưa nay việc thiện khó làm thay
    Trước hết cần hiểu đúng sai này
    Hướng thiện khen chê cho đúng mức
    Tâm thành lời nói ắt đẹp ngay
    Điêu sai chớ có gây ra họa
    Chỉ chuấn nên hành để đức bày
    Vạn kiếp luân hồi theo đạo phật
    Nhân tâm nhẹ nhõm rõ mà hay


    TRĂNG VÀ BÓNG
    Hai trăng gửi lại nụ cầu hôn
    Nhẹ khẽ làm cho sóng hết ồn
    Mặt nước sao lòng vui đến lạ
    Trời mây thủ thỉ nhớ thiền môn

    Tình như chẳng biết rằng bi khổ
    Có hiểu vì đâu lại ái tồn
    Dẫu chỉ bên mình trong chốc lát
    Mà sao để lại thế độc tôn



    MẤT MÁT

    (Bái vọng cậu nhân ngày giỗ 11/4 âm lịch)


    Đã nửa thời gian thế kỷ qua
    Màu xanh áo lính vẫn chưa nhòa
    Rừng sâu vực thẳm đèo heo hút
    Gió lạnh sương sa núi lạnh nhà
    Suối cạn lưu hình bao chiến sĩ
    Mây mù gửi bóng lắm binh ta
    Thấp thoáng đâu đây lời hát vọng
    Trong nơi hư thực có cậu ta!


    ĐỈNH BẠCH MÃ
    (Vịnh đỉnh Bạch mã Huế)
    Bạch Mã kia rồi Bạch Mã ơi!
    Bồng bềnh thượng giới chẳng sai lời
    Đường lên ảo giác như trong mộng
    Lối xuống cheo leo giống biển khơi

    Ngựa trắng ngang trời phi nước đại
    Mây hồng ngũ sắc hạ mây chơi
    Sương mù phủ nhẹ trên hoa lá
    Khách tới xao lòng một chốn nơi!


    THỨC DẬY SỚM
    (Bình minh nơi thanh tịnh)
    Gà vừa cất gáy báo đêm tan
    Chợt tỉnh nồng say giấc mộng tàn
    Rộn rã âm thanh hòa tấu nhạc
    Tưng bừng ánh sáng báo bình an
    Hân hoan các cụ cùng đi bộ
    Vội vã bầy chim tiếng hót vang
    Nắng đến mang theo ngày mới gọi
    Bình minh đánh thức cả nhân gian!





    HOA SIM
    Ta cùng trở lại với đồi sim
    Để thỏa niềm mơ nỗi chốn tìm
    Ước nguyện ai còn, hay đã cạn
    Cầu mong ái vẫn ,lắm rồi im

    Hoang sơ tĩnh vắng trong chiều tím
    Dại dột bông đùa vượt sớm lim
    Hậu quả đeo theo hồn mãi khổ
    Xa rồi lại nhớ nhức con tim


    SIM BUỒN

    Chiều chiều ngóng đợi ở ven đồi
    Thấy cảnh sim buồn tím cả môi
    Mỏng mảnh hoa tan rơi mãi thế
    Bồng bềnh sóng cuộn lại bên tôi

    Màu sim tím ngắt thời xa vắng
    Sắc lá xanh bền áo lính thôi
    Kỉ niệm qua rồi trong giấc mộng
    Mà sao để gửi tím lên ngôi!


    Đi chợ hải sản Sầm Sơn
    Thuyền vừa cập bãi sớm vừa xong
    Cá mực còn tươi thỏa mặc lòng
    Khách đến xem mua đông chật cứng
    Người về ngắm chợ lắm nhiều mong
    Rao mời kẻ bán hay tô vẽ
    Mặc cả người mua lắm chỉ tròng
    Chớp nhoáng thời gian trong giờ khắc
    Lừa mua dối bán nỗi buồn hong


    ĐỪNG CHẾT HỠI DÒNG SÔNG
    Tả hữu đôi bờ cảnh đẹp mơ
    Vườn dâu bãi mía vẫn ai chờ
    Đau khi ngỡ thấy sông ô nhiễm
    Tủi lúc trôi nhìn rác bẩn dơ
    Lắm đoạn gia cầm nuôi thả sức
    Nhiều phen xác vật vứt làm ngơ
    Màu đen nước tụ gây tại họa
    Bởi thế bây giờ mới tỉnh nhơ



    Sông Trà
    Trà giang đẹp lắm hỡi em ơi
    Nước ngọc gương soi tỏa nắng trời
    Mắt biếc trong dòng thêm lãng mạn
    Mày ngài cạnh bến vợi buồn khơi
    Khi cười sớm dậy bình minh hé
    Lúc nở khuya về nguyệt chiếu chơi
    Lặng lẽ xuôi dòng trong thực tại
    Mà sao phải tủi bởi đầy vơi


    Nét vẽ BÂY GIỜ
    Hãy vẽ nên đi một chút đời
    Vừa hư với thực với muôn nơi
    Nhìn tranh thấy rõ nguồn tùy hứng
    Ngắm cảnh không mờ gốc ắt khơi
    Họa đẹp xưa kia ai dám nhận
    Thơ hay hiện tại kẻ không mời
    Mà ào nhịp chảy thời gian vội
    Chán vậy bây giờ nghệ thuật vơi!?

    HÀ NỘI ƠI
    Hà Nội ơi! ai đi trong chiều hạ nắng
    Dưới hàng cây tỏa mát những mảnh đời
    Một thủ đô hơn ngàn năm văn hiến
    Đã gồng mình chưa giờ phút nghỉ ngơi

    Hà nội đó với bao lần khói lửa
    Nơi kinh kỳ đô hội đất Việt ta
    Trải rộng lòng với những người xa lạ
    Đón nhận nhiều những nét đẹp giao thoa

    Đường phố cũ Hà thành còn đâu đó
    Ba mươi sáu phố phường hợp xướng ca
    Nét cổ kính tô điểm thêm chiến tích
    Qua các thời sáng mãi Việt Nam ta!






    TRĂNG NON
    Đóng cửa hoàng hôn lữ khách buồn
    Mây vàng vẽ nhạt hững hờ luôn
    Trời thay gác trực trăng non đến
    Đất đổi phiên trông núi cũ chuồn
    Khoảng khắc mong chờ thi sĩ đợi
    Không gian ước ngóng gió tình tuôn
    Trăng ,mây, núi, gió ru cây ngủ
    Khắc họa thành nên bức họa khuô



    DỰ ĐOÁN QUAN HỆ VIỆT MỸ
    (Dự đoán chơi)


    Thưa ngài Obama nghĩ đến ta
    Việt Nam dẫu nhỏ cũng là nhà
    Thủy chung tình nghĩa người Việt vậy
    Nên đừng chê trách để cách xa

    Thưa anh tổng thống nước Mỹ à
    Thân tình hãy giúp Việt nam ta
    Công nghệ tiên tiến nên hợp tác
    Tiền đồn châu á xứng danh mà

    Cùng nhau chia sẻ bao lợi ích
    Hoa Kỳ - Nhật Bản - Việt Nam ca
    Phồn vinh thế đứng chân kiềng chắc
    Lo gì bành trướng lấp biển ma

    Này người bạn Mỹ của chúng ta
    Hợp tác đa phương có lợi mà
    Giúp đỡ tăng cường tình hữu hảo
    Chính là giúp Mỹ rực cờ hoa!


                      






    KHÔNG HIỂU TÊN HOA
         (Hởi bạn)
    Chẳng biết là hoa gọi thế nào
    Người cho chỉ biết tím màu sao
    Đùa vui khách tán rằng hoa dại
    Tếu táo người đùa giá giống cao!

    Thế giới bao la nhiều ẩn số
    Thân mình hạn hẹp ít thanh tao
    Thôi thì chửa rõ nên xin hỏi
    Để đúng tên hoa thỏa ước ao!



    THƠ CA TRƯỜNG TỒN VỚI THỜI GIAN
    Sinh ra một kiếp ở thế gian
    Phú quý nghèo hèn cũng sẽ tan
    Vạn kiếp nhân sinh thường khó thấy
    Ngàn đời kẻ sĩ đặng hay bàn

    Dù cho đất nước suy hay thịnh
    Rõ biết trời mây tụ với tàn
    Mỗi kiếp âu là cơn gió thoảng
    Còn thơ sáng đẹp mãi truyền lan


    KHÁT VỌNG MƯA
    Nắng lắm rồi mưa ắt bởi trời
    Đầu mùa vọng lại tiếng mưa rơi
    Nhìn kìa thiếu nữ bên khung cửi
    Ngóng đến hình ai ở bến đời

    Mắt ướt xa xăm theo giọt nước
    Mơ tình hẹn ước để tơ phơi
    Tay quờ muốn giữ hồn trong trắng
    Khát vọng ngày mai nắng tới chơi







    DẤU CHÂN NGƯỜI CẦM SÚNG

    Con đường bộ đội đã đi qua
    Chiến tích còn in dấu chửa nhòa
    Hõm đá mòn lưu chân lính bước
    Cành cây để lại dấu người qua

    Lời ca vọng lại trên đường vắng
    Suối nhạc hòa vang chiến trận xa
    Tuổi trẻ hy sinh vì tổ quốc
    Non sông một dải tiến quân ca


    Phong cảnh Huế

    Kia dòng suối nhỏ bắc cầu xinh
    Lặng lẽ thuyền ai cắm một mình
    Nắng gọi say nồng trên tán lá
    Mưa đưa ngọt mát dưới thân tình

    Ai qua cảnh Huế vườn xanh ngọc
    Kẻ đến vui nhà cá cảnh linh
    Lúp xúp nguyên sơ tình hiện ẩn
    Khơi dòng ký ức tỏa hương vinh


    GHẸO BẠN LÀM THƠ TÌNH
    (Tặng QMT)
    Chồng mông là chuyện người ta
    Cớ chi thi sĩ thích là xen vô
    Hỏi rằng bác cứu mấy cô
    Để thương để nhớ che ô cho cùng
    Dở thương nửa nhớ thủy chung
    Lẽ nào đã thấy tận cùng thế gian
    Xin thi sĩ chớ có bàn
    Vì tình lắm cảnh mơ màng làm chi.

    ………….






    ĐƯỜNG PHỐ KHÔNG EM!

    Phồn hoa rực rỡ bẽ bàng thay
    Chặt đốn làm chi đến nỗi này
    Chửa đến mùa hè sao thấy bức
    Đường đi khói bụi bẩn không hay
    Ngoài đô tịnh vắng cây đâu có
    Nội thị đìu hiu lá chẳng bay
    Quái lạ thiên tài ai có hiểu
    Làm điều ngắn nghĩ phải dừng tay



    GÁI SÔNG HƯƠNG
    Một sáng mùa xuân với Huế thương
    Con đò lững thững nhớ đêm trường
    Nao nao điệu hát mời ai mãi
    Phảng phất câu hò gọi gái sương

    Mênh mang cõi nhớ người xa xứ
    Tím ngắt bờ mong kẻ biệt hương
    Mất mát lâu rồi sao vẫn khóc
    Vui lên ngưỡng vọng hướng hoàn lương

    NVT cảm tác


    Em là rau muống biển
    (Thân thảo họ bìm bìm,khoai lang)


    Thân em ẩn dật ở cồn sa
    Mỏng mảnh thân hình dáng cỏ hoa
    Bão táp mưa sa đâu quản nhọc
    Mưa dầm nắng lửa chẳng kêu ca

    Che cho cát bỏng làm điều phúc
    Thuốc gửi người dùng có vị đa
    Bệnh phổi viêm xoang ai có biết
    Đi ngoài mụn nhọt thuốc tiên ta

    .....



    Non nước Tràng An
    Cảnh sắc Tràng An quả hữu tình
    Du xuân Bích động sớm bình minh
    Đò chèo nhẹ mái đều tay đẩy
    Khách tới thanh tâm có ý bình

    Đất nước ngàn năm lưu dấu tích
    Non song vạn dặm để trường sinh
    Phong quang động nhũ muôn hình dạng
    Tạo thế bền lâu cõi phật linh




    CÙNG NGẮM MÂY TRỜI


    (Tặng vợ chồng NHY)
    Dang tay mở rộng muốn ôm trời
    Nguóc mắt nhìn xem hạnh phúc khơi
    Bén đượm xuân hồi tim náo nức
    Nồng nàn hạ đến dạ chơi vơi

    Song đôi nhịp bước đi du ngoạn
    Mái ấm đồng hành đến để chơi
    Thuận nghĩa phu thê trời ưu ái
    Bằng lòng hưởng trọn đẹp muôn nơi


    BÌNH MINH CÔN ĐẢO
    (Tức cảnh )
    Bình minh vén nhẹ búi mây trời
    Đảo nhỏ xinh xinh giữa biển khơi
    Viễn vọng trùng dương no thật mắt
    Gần kề bãi cát thỏa đùa chơi

    Du thuyền chạy lướt thêm thi vị
    Sóng nước bao quanh lắm bọt phơi
    Quá khứ đau thương bao oán hận
    Bây giờ hạnh phúc lắm vui đời



    PHÒNG KẺ ÁC
    Mặt đỏ thường thay do rượu đắng
    Men tình ngấm phải nên câm lặng
    Nông sâu dạ ác mấy ai so
    Nóng lạnh tâm thanh bao kẻ đặng

    Tính toán nhiều điều để thấy xa
    Ưu tư lắm kế không nên thẳng
    Quân sư mạt kiếp phải chăng hèn
    Kết cục sau cùng thua thật thẳng


    TRÁI ĐẤT NGÀY MAI SẼ RA SAO

    Môi trường trái đất đã lâm nguy
    Chặt hết rừng rồi có nghĩ suy
    Núi đá chơ chơ cây cối hết
    Đồi rừng sạch bách cọ da lỳ
    Trời cao bụi độc mây mù đặc
    Biển sâu bẩn lắm tảo cùng quy
    Ngỡ việc không ta do kẻ khác
    Là điều hiểm họa quốc gia suy


    NÉT NHÂN VĂN
    Vui cùng tận tụy suốt bao năm
    Việc thiện thầy làm giống kén tằm
    Gánh vác tâm trong lòng ái nguyện
    Lo toan dạ sáng tựa trăng rằm

    Hơn trăm trẻ khổ gom nuôi dưỡng
    Mấy chục xuân mòn gửi chữ chăm
    Chẳng tính so kè tiền bạc nhé
    Vì rằng phúc ấm tiếng ngàn năm









    Chiều nắng tuổi mơ!
    Chiều nay cái nắng gọi ngày xưa
    Tắm mát trên ao lũ trẻ ưa
    Nước ngọt tha hồ bơi thỏa thích
    Trời xanh thỏa chí lội mỏi chưa?

    Cây tươi lá tốt đua ganh sức
    Cá sạch cua ngon dễ tóm lừa
    Cảnh đã qua đi đâu có lại
    Bây giờ nuối tiếc hẹn thuyền đưa



    CƠN MƯA TRÊN XỨ LẠ!


    Em ơi! Biết không cơn mưa rào lạ
    Chênh chênh vội vã với chiều hôm nao
    Em ơi !nhớ chăng mây lùa kẽ lá
    Góp nhặt hồn ai lã chã ướt rồi

    Ơi hỡi cơn mưa đến đi vội vã
    Chiếc cầu anh đợi lốp bốp nhạc mưa
    Buồn buồn mong về mắt qua kẽ lá
    Dưng dưng ngấn lệ trào nỗi chứa chan

    Thôi! Về đi thôi cho đời hêt khổ
    Mà rồi nỗi nhớ tím lạnh bờ môi
    Thôi về bên anh cho đời hoan hỉ
    Xóa tan buồn với điệu nhạc ru nôi

    Em ơi biết chăng nơi trời xứ lạ
    Đêm về buồn với trống ngực đơn côi!
    Em ơi ! Thấu chăng lạnh trong hạ nóng
    Bởi vì tình lẻ ,bóng để sầu rơi

    Thôi trách chi em cho mưa vội vã
    Để mặc cho đời vạn kiếp em ơi
    Xin em anh gọi trong tim thổn thức
    Lẫn dòng kí ức với cả chơi vơi!







    TIẾNG DẾ TRONG ĐÊM HÈ
    (Tiếng dế gọi tình)
    Về khuya dế gáy gợi nên tình
    Thúc giục làm sao tựa đọc kinh
    Ẩn dật bên lề ngay mảng cỏ
    Trầm trầm cạnh sát với chồi xinh

    Nghe reo điêu nhạc trong đêm vắng
    Hát rộn lời ca gửi bạn mình
    Mặt Chũi lầm lì nhìn hướng thẳng
    Râu mèn bóng mượt khẽ rung rinh!



    TRÁCH AI!
    (Một chút suy tư)
    Em ơi ! Khổ bởi tại ai đây
    Tới lớp buồn chi ngủ thi vầy
    Kiến thức thầy trao sao chẳng nhận
    Chương trình sách gửi để trên mây
    Nô đùa thỏa sức nên em mệt
    Quái quỷ nhiều phen khổ mắt thầy
    Có phải mò cua hay cấy gặt
    Nên gây ngủ gật bệnh truyền lây!


    TRĂN TRỞ
    (Lo cho lứa tuổi không việc làm)
    Đại học ngày nay mở quá nhiều
    Thanh niên thất nghiệp bởi trường siêu
    Năm năm đọc sách còn chưa đủ
    Lắm lắm bằng son chẳng mỹ miều

    Bởi ở xa nhà hay tệ nạn
    Do ăn cạnh bụi cắm cơm liều
    Ganh đua mốt mới sinh trộm cướp
    Gấp sống thời nay bởi giáo điều?






    NỖI KHỔ CỦA EM MỒ CÔI
    (Một cảnh thích nghi sống)
    Mưu sinh kiếm sống lẽ hèn, vinh
    Suối cạn đầm vơi với bãi sình
    Ốc vặn cua con trên tay bắt
    Tôm riu tép nhỏ dưới chân mình

    Vì nghèo vậy phải mưu sinh thế
    Bởi khó nên cầu bắt cá tinh
    Nắng nóng mưa dầm thôi em mặc
    Nhìn vô cảnh khó có vô tình!






    ĐÒ ƠI!


    Một con đò quen thuộc bến sông quê
    Khua mái chèo vôi vã trốn nơi về
    Lòng đò nặng ân tình nơi xứ lạ
    Để bến buồn vụt thoảng nhớ diết da

    Sao nỡ vội hỡi đò ơi mãi gọi
    Đẩy chèo rồi bến đợi nhớ đò qua
    Năm cứ hết tháng ngày dần vơi cạn
    Mối tình quê in đậm bến , đò ta

    Ai còn nhớ khi đò vui cập bến
    Lúc hoàng hôn nhuôm tím khúc dân ca
    Tình ngỏ mở bến cùng vui lắm đó
    Mối tình sâu in đậm chẳng rời xa

    Đã xuôi dòng đò ơi còn có nhớ
    Dẫu cạn vơi bến đợi chẳng phai nhòa
    Dù mưa dầm hay nắng lửa đò ơi
    Bến lăng lẽ vẫn đứng ngồi thương mãi

    Thời gian vội đẩy đò theo dĩ vãng
    Để cho tình bến đợi nhớ đò ơi!






    ĐI TÌM DĨ VÃNG
    Mùa hạ ơi! Một thời ghi dấu ấn
    Lúc tan trường lúc hai đứa hai nơi
    Vô hình dung ghi nhớ lại một thời
    Cùng chung đội tuyển những người yêu văn

    Ta chia xa ngày đó chẳng nên lời
    Thấm thoắt vội ngót ba chục năm đấy nhỉ
    Em! Giờ đây vui cùng nghề nhà báo
    Còn tôi đây nghiệp thầy giáo đang theo

    Dẫu rằng cho cuộc sống vẫn còn nghèo
    Nhưng kí ức cứ hiện lên mãi nhớ
    Mùa hè ấy ta cùng đi một đoạn
    Mở lời mời em hẹn đến nhà chơi

    Lời hẹn ước dẫu rằng ai chưa nói
    Chỉ nỗi buồn giữa cảnh nước trời tuôn
    Cơn mưa rào níu chân hai đứa lại
    Mảnh áo mưa gom hơi ấm lạ lùng

    Khi xe chạy em dặn lại hẹn đến
    Tôi ngậm ngùi ngước mắt với dõi theo
    Rỗi cứ ngỡ đó chỉ là quá khứ
    Thế mà nay tái hiện một chốn về

    Mùa hè tới lòng tôi nao nao lạ
    Nhớ bạn mình nhớ lẫn chốn hương quê
    Thầm tự trách sao vụng về thế nhỉ
    Có lẽ nào duyên bạc bởi cõi mê

    Em giờ đây tiền bạc chắc đề huề
    Sao mắt vẫn chứa buồn sâu lắng thế
    Có phải đâu con người nhiều điều ước
    Bởi tại trời phân định có vậy thôi

    Thôi em nhé xin đừng u buồn mãi
    Số phận mà ta chỉ vậy em ơi
    Phận chồng con đưa đẩy chớ mỏi mòn
    Bởi cuộc sống vuông tròn đâu viên mãn

    Hãy vui lên trong thời gian còn lại
    Hãy hòa đồng và vui cùng nhân thế
    Mở lòng ra em sẽ thấy chốn đi về
    Ngày gặp lại là ngày vui em nhé
    Để trong lòng sống lại lúc ngô nghê!




    HOA GẠO VƠI TÀN!
    (Kỉ niệm ngày trở lại Sông Đà
    viết tặng các bạn tôi)

    Em ơi gạo đã rụng vơi rồi nhỉ
    Khi con nước trở về non nửa bến
    Anh ngắm lặng bên dòng sông im ắng
    Thổn thức lòng mong đợi bến nước trong

    Bến bờ đây lúc hai đứa chia dòng
    Niềm hy vọng cái thời hoa thắp lửa
    Bờ sông Đà những lùm cây lẫn đá
    Mà giờ đây chỉ còn nỗi nhớ mong

    Mua hoa gạo đỏ đi vào dĩ vãng
    Tuổi xuân tràn những mơ ước lang thang
    Tuổi hai mươi khi con tim thắp lửa
    Hòa theo cùng tán đỏ một thời xa

    Nhớ kí ức anh thèm ôn chuyện cũ
    Qua nửa đời người hoang đợi bến để sang
    Em có nhớ đàn chim rời tổ ấm
    Tung cánh bay tới mọi nẻo thế gian

    Anh rất muốn hoa đừng vơi rụng nữa
    Để cho em trẻ mãi với thời gian
    Tiếng nhè nhẹ bên anh trong chiều nắng
    Lời thơ thầm ta gửi tới mênh mang

    Anh muốn níu cái sương mù khe khẽ
    Để bà ba tím đỏ mãi em mang
    Môi hồng tươi cắn chặt đài dung dị
    Để dòng sông run run nhẹ chơi vơi

    Em còn nhớ khi hoa vừa thắm đỏ
    Lẫn mây trời dòng chảy thênh thang
    Ché rượu cần khi men vừa đủ ngọt
    Chúng ta cùng ngây ngất với thế gian

    Thôi mình ơi nay chỉ là dĩ vãng
    Chốn đây xưa hẫng hụt thiếu bóng nàng
    Duyên tình cũ một thời trong thơ dại
    Gọi nhau về gom lại chút xuân tan

    Nhưng em ơi cho dù xa cách biệt
    Khi mùa hoa vơi cạn lửa đỏ vàng
    Thì nỗi nhớ vẫn còn đâu lẩn khuất
    Cài lẫn vào thông điệp của thời gian

    Hành trình đó ! tiếp thế hệ dâng tràn!
    Bâng khuâng quá trong chiều nay bến vắng
    Mắt đen huyền tiếng gọi đò ngang
    Muốn níu chút lúc tàn vơi hoa gạo...

    Thắp lửa lòng cháy rực thuở hồng hoang
    Vẫn nhớ bến ,đò còn về thăm em nhé
    Vẫn vụng về chân thật đó mà em
    Rồi mâi mãi vẫn màu hoa cháy mãi!
    .....
    Thắp trong ta... lửa gạo .. đượm thời gian!
    28/4/2016




Không có nhận xét nào:

Email tạm thời bấm vào đây THƠ-BÀI VIẾT-ÂM NHẠC